“Không cần rừng sâu – chỉ cần cây xanh ở chỗ bạn làm việc”. Dù bạn không thể đi trốn lên Đà Lạt mỗi cuối tuần, não bạn vẫn được chữa lành!

Theo Attention Restoration Theory (ART), thiên nhiên có khả năng “chữa lành sự chú ý” bằng cách khơi dậy dạng chú ý không cần nỗ lực — hay còn gọi là soft fascination (Kaplan & Kaplan, 1989). Khi con người tiếp xúc với cảnh quan tự nhiên, não bộ được phép “xả hơi”, tạm rời khỏi chế độ tập trung cao độ để hồi phục năng lượng nhận thức (Kaplan, 1995).

Điều đó có nghĩa là, bạn không nhất thiết phải đi rừng hay retreat, chỉ cần vài điểm xanh đúng cách quanh bàn làm việc cũng đủ giúp hệ thần kinh nghỉ ngơi.

Khi những điểm xanh lá nhỏ mang lại hiệu ứng lớn

Trong định nghĩa của Stephen Kaplan (1995), một môi trường phục hồi chú ý không cần phải là rừng sâu hay bãi biển hoang sơ. Nó chỉ cần đáp ứng bốn yếu tố nền tảng: being away (rời xa), extent (độ mở), fascination (sự thu hút nhẹ nhàng), và compatibility (sự tương hợp giữa con người và môi trường).

Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

Điều đặc biệt là — những yếu tố này không lệ thuộc vào quy mô không gian, mà nằm ở cách con người cảm nhận và tương tác với không gian ấy. Một góc bàn có chậu cây nhỏ, một cửa sổ nhìn ra bầu trời, hay thậm chí chỉ là mảng tường được sơn màu xanh dịu — tất cả đều có thể tạo ra “hiệu ứng phục hồi” nếu được thiết kế có chủ đích.

Being away không nhất thiết là “rời khỏi nơi này”, mà là rời khỏi nhịp điệu nhận thức cũ. Giữa chuỗi công việc dày đặc, việc dừng lại vài phút, ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ hay quan sát bóng nắng di chuyển trên bàn cũng là một hình thức “rời xa” đúng nghĩa. Sự chuyển hướng nhẹ nhàng ấy giúp não chuyển từ chế độ directed attention (chú ý có chủ đích) sang involuntary attention (chú ý tự nhiên) — nơi bạn không còn “gồng” để tập trung mà vẫn hiện diện trọn vẹn (Kaplan, 1995).

Yếu tố thứ hai, extent, được hiểu như độ liền mạch và tính bao trùm của không gian nhận thức. Kaplan cho rằng não người thích những cảnh quan gợi cảm giác “vô tận có trật tự”: có chiều sâu, có sự nối tiếp, và có gợi ý rằng “vẫn còn điều gì đó để khám phá tiếp”. Trong một văn phòng nhỏ, extent có thể được tái tạo bằng chuỗi điểm nhìn liền mạch — cây bàn → tường xanh → ô cửa → khoảng trời. Chỉ cần ánh mắt có thể “đi xa hơn” một chút, tâm trí cũng sẽ giãn ra cùng nó.

Yếu tố thứ ba, fascination – “sự thu hút nhẹ nhàng” – là trái tim của lý thuyết ART. Kaplan và Kaplan (1989) gọi đây là soft fascination, dạng chú ý được khơi gợi mà không đòi hỏi nỗ lực. Thiên nhiên có khả năng làm điều đó một cách kỳ diệu: tiếng gió khẽ qua tán lá, ánh sáng phản chiếu trên mặt nước, hay chuyển động nhịp nhàng của mây trời đều khiến ta nhìn mãi mà không hề mệt.

Trong bối cảnh làm việc hiện đại, fascination có thể được kích hoạt bằng những yếu tố rất nhỏ: một chậu cây sống, một bức tranh có chiều sâu tự nhiên, hoặc chỉ là bóng lá in trên tường.

Cuối cùng là compatibility – tính tương hợp. Một không gian xanh chỉ có ý nghĩa phục hồi nếu nó phù hợp với nhịp sống và nhu cầu của người sử dụng. Một góc cây đẹp nhưng phải tưới nước mỗi ngày có thể trở thành gánh nặng; trong khi một chậu trầu bà nhỏ, dễ sống, lại bền vững hơn với lịch trình bận rộn. Kaplan (1995) nhấn mạnh rằng “chữa lành” chỉ xảy ra khi môi trường và con người hòa hợp – khi người trải nghiệm không cảm thấy mình phải “thích nghi” với không gian, mà được không gian đó đón nhận.

Những nguyên tắc tưởng như giản đơn ấy đã được củng cố bởi hàng loạt bằng chứng thực nghiệm. Trong một tổng quan phân tích gồm 31 nghiên cứu quốc tế, Ohly và cộng sự (2016) phát hiện rằng việc tiếp xúc với yếu tố tự nhiên – dù là cây thật, ánh sáng tự nhiên hay tranh ảnh phong cảnh – đều giúp cải thiện năng lực chú ý và giảm mệt mỏi tinh thần đáng kể.

Các bài đo như Digit Span và Trail Making Test cho thấy nhóm tham gia có “liều thiên nhiên” đạt điểm cao hơn, phản ứng nhanh hơn, và duy trì hiệu suất nhận thức lâu hơn.

Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

Hiệu ứng này mạnh nhất khi trải nghiệm thiên nhiên là trực tiếp, đa giác quan và không bị gián đoạn – tức là bạn thật sự nhìn, nghe, và cảm nhận môi trường xung quanh bằng toàn bộ cơ thể.

não người phản ứng khác biệt khi nhìn thấy thiên nhiên “thật” so với hình ảnh hoặc video mô phỏng: thiên nhiên trực tiếp kích hoạt dòng chú ý chậm rãi, ổn định, và sáng tạo hơn – điều mà họ gọi là “attentional ecology”, một hệ sinh thái tinh thần nơi sự tập trung và thư giãn cộng sinh hài hòa (Pham và Sanocki, 2024).

Không chỉ dừng ở lý thuyết, các ứng dụng thực tế của ART đang nở rộ trong môi trường đô thị. Chỉ cần phủ cây trên tường hoặc mái nhà cũng có thể giúp nhân viên duy trì khả năng chú ý và giảm stress công việc. Thậm chí, việc chỉ thoáng nhìn mảng xanh vài phút trong lúc nghỉ ngắn cũng giúp tạo ra thay đổi sinh lý tích cực và cảm giác “não được nạp lại” xuất hiện nhanh chóng. Kaplan (1995) gọi đây là micro-being away – những “lần rời xa vi mô” giúp não được reset mà không cần rời khỏi chỗ ngồi.

Điều đáng nói là hiệu ứng này không đòi hỏi không gian hoàn hảo. Một chậu cây sống, một ô cửa sổ hướng ra bầu trời, hoặc thậm chí chỉ là ánh sáng phản chiếu trên bức tường sáng màu – tất cả đều có thể trở thành “điểm xanh nhỏ” có sức mạnh lớn. Như Kaplan từng viết, “một khoảnh khắc được tách khỏi guồng quay, nếu đủ chân thực, có thể khôi phục năng lượng nhận thức đã bị xói mòn bởi sự phức tạp của đời sống hiện đại.”

Biến ART thành bí kíp bàn làm việc

Vận dụng Attention Restoration Theory (ART) thật ra không hề phức tạp. Bạn không cần phải chạy ra ngoại ô hay dựng vườn treo trong nhà — chỉ cần tinh chỉnh vài chi tiết nhỏ quanh không gian học tập hay nơi làm việc, bạn đã có thể giúp não mình “thở” đúng nghĩa.

Kaplan (1995) từng nhấn mạnh rằng quá trình phục hồi chú ý không phải là chuyện của những thay đổi lớn lao, mà là kết quả của những khoảnh khắc vi mô nhưng có chủ đích, nơi bộ não được chuyển từ chế độ gồng gánh (directed attention) sang chế độ tự nhiên hơn (involuntary attention). Và những mẹo nhỏ sau đây chính là cách bạn tạo ra các “điểm phục hồi” ngay tại bàn làm việc của mình.

Tối ưu sự thu hút nhẹ nhàng (soft fascination)

Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

Cảm giác dễ chịu khi nhìn lá cây lay nhẹ hay ánh sáng phản chiếu qua tán lá không phải là ngẫu nhiên. Kaplan & Kaplan (1989) gọi đó là soft fascination – dạng chú ý tự nhiên, không cần nỗ lực, nhưng vẫn đủ sức níu giữ ta. Để tận dụng hiệu ứng này, hãy đặt một chậu cây thật trong tầm mắt — loại dễ sống, ít cần chăm như trầu bà, lưỡi hổ, hoặc lan chi.

Trong một nghiên cứu nổi tiếng, Evensen và cộng sự (2015) so sánh bàn làm việc có cây thật, vật trang trí vô tri, và không có gì cả. Kết quả cho thấy nhóm làm việc với cây thật ít bị stress, phản ứng nhanh hơn, và có tâm trạng tích cực hơn.

Cây thật không chỉ tạo oxy hay làm đẹp, mà còn khơi gợi một chuỗi phản ứng sinh lý và cảm xúc nhẹ nhàng giúp hệ thần kinh dịu lại.

Nếu không có điều kiện trồng cây, bạn vẫn có thể tái tạo “hiệu ứng xanh” bằng màu sắc và hình ảnh. Những vật dụng có tông xanh ngọc, lam nhạt, hoặc tranh ảnh phong cảnh tự nhiên giúp gợi cảm giác mềm mại tương tự (Kaplan & Kaplan, 1989).

Thực hành “rời xa vi mô” (micro-being away)

Bạn không cần xin nghỉ phép mới “rời xa” được. Kaplan (1995) mô tả being away là cảm giác thoát khỏi nhịp điệu quen thuộc – và điều đó có thể diễn ra ngay tại bàn làm việc.

Cứ sau 90 phút, hãy dành 3–5 phút để tách mình khỏi màn hình: quay ghế lại, nhìn ra cửa sổ, hoặc chỉ cần ngắm ánh sáng rọi xuống bàn. Hành động đơn giản ấy kích hoạt vùng chú ý không chủ đích, giúp não “chuyển số” nhẹ nhàng. Bạn sẽ thấy năng lượng tinh thần như được nạp lại mà không cần cà phê.

Nhiều nghiên cứu gần đây (Ohly et al., 2016; Pham & Sanocki, 2024) cho thấy những “khoảnh khắc nghỉ nhỏ” như vậy có tác dụng phục hồi nhận thức rõ rệt, đặc biệt trong môi trường nhiều kích thích số.

Tạo cảm giác “độ mở” (extent) ngay trong phòng

Ngay cả trong một căn phòng kín, bạn vẫn có thể tạo cảm giác “có nơi để đi tiếp” cho ánh nhìn và tâm trí. Kaplan (1995) gọi đây là yếu tố extent — sự liền mạch, tính bao trùm và cảm giác khám phá.

Hãy sắp xếp chuỗi điểm nhìn có chiều sâu: từ bàn làm việc → chậu cây → tường có màu dịu → ô cửa sổ → mảng trời xa. Khi ánh mắt có thể “trôi” qua nhiều lớp không gian, dòng chú ý của bạn cũng được kéo giãn, tránh bị đóng khung trong phạm vi hẹp của màn hình. Một nghiên cứu tại Đại học Exeter (Ohly et al., 2016) cho thấy chỉ cần có tầm nhìn ra cảnh quan tự nhiên, mức mệt mỏi chú ý giảm đáng kể so với việc nhìn vào bức tường trắng.

Giữ tính tương hợp (compatibility)

Không phải chỗ nào có cây là sẽ “chữa lành”. Kaplan & Kaplan (1989) nhấn mạnh rằng phục hồi chỉ diễn ra khi có sự tương hợp giữa không gian và nhu cầu của người sử dụng. Một chậu cây quá to, dễ rụng lá hay phải tưới hàng ngày có thể gây thêm gánh nặng, khiến bạn mất hứng. Ngược lại, một góc nhỏ vừa vặn, ít phải chăm nhưng vẫn xanh tươi mới là “khoảng thở” thực sự.

Hãy để không gian phục vụ bạn, chứ không khiến bạn phải phục vụ nó. Đó mới là tinh thần “compatibility” đúng nghĩa.

Khi không có cây thật – hãy “xanh hóa” bằng giác quan

Không gian hạn chế không đồng nghĩa với việc não bạn phải chịu cảnh “thiếu oxy tâm lý”. Hãy mở rộng khái niệm “thiên nhiên” ra ngoài hình ảnh: ánh sáng, âm thanh và không khí cũng là chất liệu phục hồi mạnh mẽ.
Bạn có thể sử dụng ánh sáng tự nhiên hoặc đèn pha ấm, phát âm thanh nền của mưa nhẹ, tiếng gió, hoặc suối chảy, hoặc thậm chí là dùng hình nền động có hiệu ứng mây trôi. Những yếu tố này khơi dậy soft fascination mà không làm xao nhãng quá trình làm việc.

Joye và Dewitte (2018) cho rằng dù “thiên nhiên kỹ thuật số” không thể thay thế hoàn toàn trải nghiệm thật, nhưng nếu được thiết kế khéo léo và sử dụng có chừng mực, nó vẫn có thể giúp giảm tải nhận thức và khôi phục cảm giác tĩnh tại giữa một không gian nhiều công nghệ.

Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

Đã xinh còn thông minh

Từ văn phòng cho đến lớp học, ART có thể được nhìn như kim chỉ nam cho thế hệ kiến trúc xanh và thiết kế nhân văn. Việc đưa ánh sáng tự nhiên, cây xanh, và các “khoảng nghỉ” vào không gian học tập – làm việc giúp cải thiện đáng kể hiệu suất, sáng tạo, và khả năng tự điều tiết cảm xúc. Khi con người được tiếp xúc thường xuyên với yếu tố tự nhiên, não bộ không chỉ giảm căng thẳng mà còn tăng khả năng duy trì tập trung lâu dài — điều mà các nhà khoa học gọi là cognitive sustainability (Kaplan, 1995).

Các nhà nghiên cứu gần đây, như Liu và cộng sự (2024), gọi hướng này là thiết kế phục hồi (restorative design): một triết lý xem không gian không chỉ là bối cảnh vật lý, mà là một hệ thống điều tiết năng lượng nhận thức. Theo họ, kiến trúc nên được hiểu như một “bộ điều hòa tinh thần”, nơi ánh sáng, âm thanh, vật liệu, và mảng xanh cùng tạo nên một hệ sinh thái chú ý – cảm xúc – hành vi.

Một lớp học có cửa sổ nhìn ra cây, một văn phòng có giếng trời, hay một hành lang ngập nắng cũng có thể trở thành “máy sạc năng lượng” cho não người.

Với Việt Nam, điều này không phải chuyện xa vời. Ở TP. Hồ Chí Minh, giữa những tòa nhà bê tông, nhiều văn phòng khởi nghiệp bắt đầu tận dụng ban công làm “khu vườn vi mô” — nơi nhân viên có thể ra hít thở, ngắm trời mây, rồi quay lại bàn làm việc với tinh thần sáng suốt hơn.

Một số trường học và trung tâm giáo dục cũng đang thiết kế hành lang cây bản địa, giếng trời, hoặc khu nghỉ giữa tiết có tầm nhìn ra thiên nhiên. Những chi tiết tưởng nhỏ ấy thực chất đang thực hành đúng tinh thần ART: being away khả dụng, fascination nhẹ nhàng, và compatibility với văn hóa đô thị Việt Nam.

Giữa thời đại “bội thực thông tin”, khi mỗi ngày chúng ta phải xử lý hàng nghìn kích thích – từ màn hình, thông báo, âm thanh – những yếu tố tưởng chừng chỉ để “làm đẹp” như cây xanh, ánh sáng, hay gió trời lại trở thành hạ tầng tinh thần thiết yếu. Chúng không chỉ giúp không gian “xinh hơn”, mà còn giúp con người “thông minh hơn”: tập trung hơn, sáng tạo hơn, và bình tĩnh hơn.

Thiết kế phục hồi, vì thế, không còn là đặc quyền của giới kiến trúc mà là một chiến lược sức khỏe tâm thần cộng đồng.

Lời kết

Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

Chúng ta không thể thay đổi thành phố trong một đêm — nhưng có thể thêm một chậu cây nhỏ trên bàn làm việc hôm nay. Giữa những deadline dày đặc và email không ngớt, một “điểm xanh” giản dị có thể trở thành khoảng thở của tâm trí — nơi não bạn tạm nghỉ, rồi quay lại công việc với sự tỉnh táo và nhẹ nhõm hơn (Kaplan, 1995; Ohly et al., 2016).

Một chậu cây không chỉ là vật trang trí, mà là một cuộc đối thoại giữa con người và tự nhiên — lời nhắc rằng dù đô thị có dày đặc đến đâu, thiên nhiên vẫn có chỗ để bước vào, nếu ta cho nó một góc nhỏ trong đời sống.

Xem thêm: Thiên nhiên chữa lành và Lý thuyết Phục hồi Sự chú ý

Khoa học về thiên nhiên và chữa lành trong bối cảnh Việt Nam

Giữ lửa nghề: Ứng dụng Logotherapy để vượt qua “burnout”

Tài liệu tham khảo

Evensen, K. H., Raanaas, R. K., Hagerhall, C. M., Johansson, M., & Patil, G. G. (2015). Restorative elements at the computer workstation: A comparison of live plants and inanimate objects with and without window view. Environment and Behavior, 47(3), 288–303. https://doi.org/10.1177/0013916513499584

Joye, Y., & Dewitte, S. (2018). Nature’s broken path to restoration: A critical look at Attention Restoration Theory. Journal of Environmental Psychology, 58, 1–9. https://doi.org/10.1016/j.jenvp.2018.08.006

Kaplan, R., & Kaplan, S. (1989). The experience of nature: A psychological perspective. Cambridge University Press.

Kaplan, S. (1995). The restorative benefits of nature: Toward an integrative framework. Journal of Environmental Psychology, 16(3), 169–182. https://doi.org/10.1016/0272-4944(95)90001-2

Liu, Y., Zhang, J., Liu, C., & Yang, Y. (2024). A review of Attention Restoration Theory: Implications for designing restorative environments. Sustainability, 16(9), 3639. https://doi.org/10.3390/su16093639

Ohly, H., White, M. P., Wheeler, B. W., Bethel, A., Ukoumunne, O. C., Nikolaou, V., & Garside, R. (2016). Attention Restoration Theory: A systematic review of the attention restoration potential of exposure to natural environments. Journal of Toxicology and Environmental Health, Part B, 19(7), 305–343. https://doi.org/10.1080/10937404.2016.1196155

Pham, T. P., & Sanocki, T. (2024). Human attention restoration, flow, and creativity: A conceptual integration. Journal of Imaging, 10(4), 83. https://doi.org/10.3390/jimaging10040083

Van den Berg, A. E., Wesselius, J. E., Maas, J., & Tanja-Dijkstra, K. (2017). Green walls for a restorative classroom environment: A controlled evaluation study. Environment and Behavior, 49(7), 791–813. https://doi.org/10.1177/0013916516673866

Bài viết liên quan

NHẬN THỨC BẢN TIN TÂM LÝ

BẢN TIN TÂM LÝ GIÁO DỤC HỌC ĐƯỜNG

BẢN TIN TÂM LÝ NHẬN THỨC SỨC KHOẺ TINH THẦN

1 nội dung được đề xuất bởi “Sự chữa lành từ thiên nhiên dưới góc độ Tâm lý học

  1. Pingback: Khoa học về thiên nhiên và chữa lành trong bối cảnh Việt Nam

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *