Liệu các cặp đôi có sự tương đồng trong tình yêu thì càng hạnh phúc? Đây là một câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại ẩn chứa nhiều tầng nghĩa. Trong đời sống thường nhật, không khó để bắt gặp quan niệm rằng những cặp đôi “hợp nhau” – từ sở thích, quan điểm sống đến thói quen ăn uống – sẽ có khả năng yêu lâu và ít mâu thuẫn hơn. Các ứng dụng hẹn hò cũng thường dựa trên mức độ tương đồng để gợi ý người phù hợp. Quan niệm phổ biến ấy gần như đã trở thành “luật bất thành văn” của tình yêu hiện đại: muốn hạnh phúc dài lâu, hãy tìm người giống mình.

Từ góc nhìn cảm xúc, điều đó có vẻ hợp lý. Chúng ta dễ cảm thấy thoải mái và được thấu hiểu khi ở bên một người cùng gu âm nhạc, thích đi chơi kiểu giống mình, hoặc có lối sống tương đồng. Một số người thậm chí còn tin rằng, nếu đủ gắn bó, các cặp đôi sẽ “ngày càng giống nhau”, không chỉ về hành vi mà cả ngoại hình – như một biểu hiện của sự đồng điệu sâu sắc.

Tuy nhiên, sự thật có đơn giản như vậy không? Liệu có bằng chứng khoa học nào cho thấy sự tương đồng trong tình yêu thực sự là yếu tố quyết định mức độ hài lòng và bền vững của một mối quan hệ? Hay chúng ta đang rơi vào một loạt hiểu lầm về tình yêu được củng cố bởi văn hóa đại chúng, phim ảnh, và thói quen cá nhân?

Một nghiên cứu mới công bố trên Journal of Social and Personal Relationships, tổng hợp dữ liệu từ hơn 300 công trình trước đó, đã cung cấp góc nhìn đầy bất ngờ. Không những đặt nghi vấn về mối liên hệ giữa sự giống nhau và chất lượng tình yêu, nghiên cứu còn gợi ý rằng “giống nhau có làm tình yêu bền lâu” hay không là điều chúng ta đã hiểu sai trong nhiều năm qua.

Bài viết này sẽ giúp bạn bóc tách từng lớp nhận định ấy – từ những ngộ nhận phổ biến đến các kết luận khoa học cập nhật nhất – để làm rõ đâu mới là yếu tố thật sự giữ lửa cho tình yêu lâu dài.

Những phát hiện mới từ nghiên cứu khoa học

Cặp đôi minh họa đang giao tiếp qua điện thoại dây cốc, kết nối bởi hình trái tim, biểu tượng cho sự lắng nghe và kết nối cảm xúc trong tình yêu.
Cặp đôi minh họa đang giao tiếp qua điện thoại dây cốc, kết nối bởi hình trái tim, biểu tượng cho sự lắng nghe và kết nối cảm xúc trong tình yêu.

Tổng quan nghiên cứu trên 300+ bài báo khoa học

Một trong những nghiên cứu toàn diện nhất gần đây về sự tương đồng trong tình yêu được công bố trên Journal of Social and Personal Relationships (2024) đã thực hiện một scoping review – phương pháp tổng hợp có hệ thống các nghiên cứu hiện có nhằm đánh giá một chủ đề từ nhiều khía cạnh. Nhóm tác giả đã rà soát hơn 300 bài báo khoa học liên quan đến mức độ giống nhau giữa các cặp đôi lâu dài, xét trên nhiều khía cạnh: tính cách, sở thích, giá trị sống, khuynh hướng chính trị, v.v.

Kết quả cho thấy một điều khá bất ngờ: không có bằng chứng rõ ràng nào cho thấy sự tương đồng giữa các cặp đôi là yếu tố dự đoán chính xác mức độ hài lòng hay khả năng duy trì mối quan hệ lâu dài. Dù có những mức độ giống nhau nhất định giữa các cặp đôi – ví dụ cùng là người hướng nội, cùng quan tâm đến môi trường – nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc họ sẽ hạnh phúc hơn hoặc gắn bó hơn.

Một trong những lý do khiến hiểu lầm về tình yêu này trở nên phổ biến là do “sự giống nhau” thường bị hiểu nhầm là nguyên nhân của hạnh phúc, trong khi nó có thể chỉ là sản phẩm phụ của việc sống chung lâu dài, chia sẻ môi trường và thói quen.

Kết luận từ bài viết PsyPost

Bài viết trên PsyPost (2024) – tóm lược các phát hiện từ nghiên cứu học thuật trên – nhấn mạnh rằng sự tương đồng có thể có ảnh hưởng nhất định, nhưng ảnh hưởng đó nhỏ hơn rất nhiều so với những gì chúng ta tưởng. Trên thực tế, nhiều yếu tố khác như cách đối thoại khi mâu thuẫn, khả năng điều chỉnh kỳ vọng, và kỹ năng đồng cảm đóng vai trò lớn hơn nhiều trong việc duy trì một mối quan hệ lâu dài.

Điều này đặc biệt quan trọng trong bối cảnh hiện đại, khi nhiều người tìm kiếm “người lý tưởng” dựa trên tiêu chí giống mình – từ âm nhạc, phim ảnh đến lối sống ăn uống. Giống nhau có làm tình yêu bền lâu không? Theo khoa học, không hẳn. Chính sự khác biệt – nếu được xử lý tích cực – lại có thể tạo ra sự bổ sung và phát triển lẫn nhau.

Tóm lại, thay vì quá tập trung vào việc tìm một người “giống y như mình”, có lẽ đã đến lúc chúng ta nên nhìn vào cách hai người tương tác, hỗ trợ, và đối thoại cùng nhau – những điều thực sự làm nên một mối quan hệ vững bền.

Những hiểu lầm phổ biến về sự tương đồng trong tình yêu

Trong các mối quan hệ lãng mạn, khái niệm “hợp nhau” thường gắn liền với sự tương đồng trong tình yêu: từ tính cách, sở thích đến thói quen hằng ngày. Tuy nhiên, không phải mọi dạng tương đồng đều đóng vai trò như nhau, và cũng không phải điều gì ta cho là đúng cũng được dữ liệu khoa học ủng hộ. Dưới đây là ba hiểu lầm phổ biến về tình yêu cần được làm rõ dựa trên các phát hiện nghiên cứu mới nhất.

“Càng yêu nhau lâu sẽ càng giống nhau” – Sự thật là gì?

Quan niệm này thường được gọi bằng tên học thuật là “convergence hypothesis” – giả thuyết hội tụ. Theo đó, các cặp đôi khi ở bên nhau đủ lâu sẽ ngày càng trở nên giống nhau về suy nghĩ, hành vi, và thậm chí cả diện mạo. Ta thường nghe người ta nói “sống với nhau lâu sẽ thành cặp bài trùng”, hoặc “vợ chồng càng lâu càng có tướng phu thê”. Nhưng liệu điều đó có được dữ liệu khoa học chứng minh?

Theo nghiên cứu từ Journal of Social and Personal Relationships, không có bằng chứng đáng kể nào cho thấy các cặp đôi trở nên giống nhau hơn theo thời gian. Thay vào đó, các nhà nghiên cứu phát hiện rằng những cặp đôi lâu dài đã có mức độ tương đồng tương đối ngay từ đầu. Tức là sự giống nhau không phải là kết quả của quá trình sống chung, mà phần lớn là do lựa chọn ban đầu – chúng ta có xu hướng bị thu hút bởi người đã tương đối giống mình về một số mặt, đặc biệt là giá trị và niềm tin.

Sự tương đồng trong tình yêu
Tình yêu không phải là tìm một bản sao, mà là tìm một người khiến bạn muốn trở thành phiên bản tốt nhất của mình

Ngoài ra, những biểu hiện được cho là “giống nhau theo thời gian” có thể chỉ là sự thích nghi lẫn nhau trong hành vi hàng ngày (như lịch sinh hoạt, cách ứng xử trước người thân). Nhưng ở mức độ sâu hơn – như niềm tin đạo đức, xu hướng cảm xúc hay kiểu gắn bó – thì sự hội tụ không rõ ràng hoặc rất hạn chế.

Điều này cho thấy: giống nhau không phải là đích đến của một mối quan hệ hạnh phúc, và cũng không thể lấy mức độ “ngày càng giống” để đánh giá độ bền vững của tình yêu.

“Trái dấu hút nhau” có đúng không?

Ở chiều ngược lại với giả thuyết hội tụ, văn hóa đại chúng lại thường tô đậm hình ảnh những cặp đôi trái ngược nhau: người hướng ngoại yêu người hướng nội, người nghệ sĩ mê người thực tế, người sôi nổi say đắm người trầm tĩnh. Câu nói quen thuộc “opposites attract” (trái dấu hút nhau) dường như ám chỉ rằng sự khác biệt tạo nên hấp dẫn và duy trì mối quan hệ.

Tuy nhiên, khi xét đến các mối quan hệ dài lâu, nghiên cứu lại cho thấy điều ngược lại. Một lượng lớn dữ liệu chỉ ra rằng sự khác biệt quá lớn thường dẫn đến xung đột, hiểu lầm và thiếu kết nối cảm xúc nếu không có kỹ năng giao tiếp và điều chỉnh phù hợp. Mặc dù những khác biệt ban đầu có thể tạo cảm giác mới lạ, kích thích, nhưng theo thời gian, chúng có xu hướng gây ra mâu thuẫn nếu không được xử lý khéo léo.

Nghiên cứu từ PsyPost khẳng định rằng các yếu tố quan trọng hơn trong mối quan hệ lâu dài không nằm ở việc hai người giống hay khác nhau, mà ở cách họ xử lý khác biệt. Một người trầm tĩnh có thể hạnh phúc bên người năng động – nhưng chỉ khi cả hai biết lắng nghe, điều tiết kỳ vọng và tôn trọng sự khác biệt của nhau.

Vì thế, thay vì hỏi “chúng ta có quá khác nhau không?”, câu hỏi thực sự cần đặt ra là: “chúng ta có khả năng cùng nhau phát triển bất chấp những khác biệt không?”

Tương đồng nào là thực sự quan trọng?

Không phải mọi kiểu tương đồng đều ảnh hưởng đến độ bền vững của tình yêu theo cách giống nhau. Nhiều người đánh giá cao việc “cùng gu phim ảnh”, “cùng thích đi du lịch”, hoặc “cùng mê ẩm thực”. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy rằng sở thích bề mặt – mặc dù tạo cảm giác gắn kết ban đầu – không phải yếu tố quyết định cho một mối quan hệ hạnh phúc lâu dài.

Các nhà tâm lý học chỉ ra rằng sự tương đồng về giá trị sống, thái độ ứng xử và niềm tin cá nhân mới là nền tảng vững chắc cho mối quan hệ bền vững. Những giá trị như quan điểm về trung thực, cách đối mặt với khó khăn, thái độ với tiền bạc, hôn nhân hay nuôi dạy con cái – đều có ảnh hưởng sâu sắc đến quá trình sống chung và giải quyết xung đột.

Ví dụ, một người xem trọng sự độc lập cá nhân sẽ khó hòa hợp với người tin rằng “tình yêu là phụ thuộc hoàn toàn vào nhau”. Tương tự, nếu một người coi trọng tiết kiệm còn người kia lại sống phóng khoáng quá mức, những khác biệt đó có thể là mầm mống cho xung đột tài chính trong tương lai.

Ngoài ra, sự tương đồng về meta-emotion – cách mỗi người nhìn nhận và xử lý cảm xúc của mình và người khác – được xem là một trong những yếu tố then chốt. Nếu cả hai đều cho rằng cảm xúc tiêu cực nên được lắng nghe và xử lý nhẹ nhàng, họ sẽ dễ đồng cảm và hỗ trợ nhau hơn khi mâu thuẫn xảy ra.

Vì vậy, khi đánh giá mức độ “hợp nhau”, thay vì chỉ dựa vào bề nổi như sở thích chung, hãy đặt trọng tâm vào giá trị nền tảng và khả năng giao tiếp cảm xúc – những yếu tố giúp tình yêu vượt qua thử thách thời gian.

Trong khi sự tương đồng trong tình yêu vẫn có vai trò nhất định, không phải mọi kiểu giống nhau đều quan trọng như nhau. Hiểu rõ và tránh những hiểu lầm về tình yêu phổ biến này sẽ giúp bạn xây dựng mối quan hệ dựa trên nền tảng thực chất hơn – không phải vì đối phương giống mình, mà vì cả hai biết cách đồng hành và phát triển cùng nhau.

Meta-emotion và hiệu ứng Michelangelo: Những yếu tố nền tảng hơn sự giống nhau

Sau khi tháo gỡ các hiểu lầm về sự tương đồng trong tình yêu, câu hỏi đặt ra là: nếu giống nhau không quyết định hạnh phúc, thì điều gì làm nên một mối quan hệ bền vững? Câu trả lời đến từ hai khái niệm tâm lý học sâu sắc nhưng ít được đề cập rộng rãi trong đời sống thường ngày: meta-emotion và hiệu ứng Michelangelo. Đây là những yếu tố nền tảng vượt lên trên sự giống nhau bề mặt – những gì thực sự phân biệt một mối quan hệ bền chặt với một mối quan hệ dễ tan vỡ.

Meta-emotion: Cách cặp đôi xử lý cảm xúc mới là then chốt

Khái niệm meta-emotion đề cập đến thái độ và niềm tin của mỗi người về cảm xúc – ví dụ: bạn nghĩ gì về việc tức giận? Bạn có coi việc thể hiện nỗi buồn là yếu đuối, hay là cơ hội để kết nối? Và quan trọng hơn, bạn phản ứng thế nào khi đối phương thể hiện cảm xúc?

Nhà tâm lý học nổi tiếng John Gottman – người đã nghiên cứu hàng nghìn cặp đôi suốt hơn bốn thập kỷ – khẳng định rằng “cách bạn xử lý cảm xúc quan trọng hơn bạn thích gì”. Trong các thí nghiệm nổi tiếng của mình, Gottman có thể dự đoán khả năng ly hôn của các cặp đôi với độ chính xác lên đến 90% chỉ bằng cách quan sát cách họ phản ứng với cảm xúc tiêu cực của nhau.

Theo Gottman, cặp đôi hạnh phúc không nhất thiết phải giống nhau về sở thích, mà phải tôn trọng cảm xúc của nhau và biết điều tiết cảm xúc cá nhân trong mâu thuẫn. Những người có meta-emotion lành mạnh thường:

  • Nhận diện cảm xúc kịp thời (của bản thân và đối phương),

  • Không phủ nhận hay đánh giá tiêu cực cảm xúc,

  • Biết cách phản hồi mang tính hỗ trợ thay vì phòng vệ hay công kích.

Ngược lại, nếu một người coi cảm xúc là phiền toái và tránh né xung đột, trong khi người kia cần sự chia sẻ, sự lệch pha này dễ tạo nên cảm giác bị bỏ rơi hoặc hiểu lầm – bất kể hai người có “giống nhau” đến đâu về mặt tính cách hay sở thích.

Từ đó có thể thấy rằng meta-emotion là cốt lõi cảm xúc trong tình yêu, và đóng vai trò then chốt hơn nhiều so với bất kỳ dạng tương đồng bề nổi nào.

Hiệu ứng Michelangelo: Cùng nhau phát triển thay vì giống nhau

Một khái niệm thú vị khác trong tâm lý học mối quan hệ là hiệu ứng Michelangelo (Michelangelo phenomenon) – lấy cảm hứng từ cách nhà điêu khắc Michelangelo “giải phóng” hình hài ẩn bên trong khối đá. Trong tình yêu, điều này mô tả cách một người bạn đời lý tưởng có thể giúp chúng ta tiến gần hơn đến phiên bản lý tưởng của chính mình thông qua sự hỗ trợ tinh tế, khích lệ và tin tưởng.

Theo nghiên cứu của Dr. Caryl Rusbult và các đồng nghiệp, hiệu ứng Michelangelo diễn ra khi người bạn đời:

  • Nhận diện được tiềm năng hoặc khát vọng sâu sắc của bạn,

  • Cư xử theo cách củng cố và nuôi dưỡng những giá trị đó,

  • Giúp bạn tin vào khả năng trở thành người mà bạn muốn trở thành.

Ví dụ, nếu bạn muốn trở nên tự tin hơn trong công việc nhưng còn ngần ngại, một người bạn đời hỗ trợ sẽ không chỉ động viên mà còn tạo không gian để bạn phát triển – thay vì yêu cầu bạn “phải thay đổi” để giống họ. Điều này trái ngược với những mối quan hệ dựa trên sự ép buộc giống nhau, nơi mỗi người phải “hy sinh một phần bản thân” để thích nghi.

Hiệu ứng Michelangelo cho thấy rằng: thay vì tìm người giống mình, hãy tìm người giúp mình trưởng thành. Đó là kiểu tương thích dựa trên sự tôn trọng con người thực sự của nhau – và là một trong những nền tảng mạnh mẽ nhất cho tình yêu dài lâu.

Cả meta-emotion và hiệu ứng Michelangelo đều gợi mở rằng: chất lượng của một mối quan hệ không nằm ở sự giống nhau, mà ở cách hai người xử lý cảm xúc và hỗ trợ sự phát triển cá nhân của nhau. Khi tình yêu trở thành nơi ta được là chính mình – và được thúc đẩy để trở thành phiên bản tốt nhất – thì sự khác biệt không còn là rào cản, mà là chất liệu để cùng nhau lớn lên.

Vậy điều gì làm nên một mối quan hệ bền lâu?

Sau khi làm rõ rằng sự tương đồng trong tình yêu không phải yếu tố quyết định, và rằng cảm xúc cùng quá trình phát triển cá nhân mới là nền tảng vững chắc, câu hỏi đặt ra là: Vậy điều gì thực sự giúp các cặp đôi gắn bó lâu dài, bất chấp khác biệt?

Nghiên cứu tâm lý học và trải nghiệm từ các cặp đôi hạnh phúc chỉ ra hai yếu tố cốt lõi: sự bổ sung hài hòa giữa khác biệt, và giá trị cùng mục tiêu chung. Đây chính là chìa khóa để chuyển từ “hợp nhau” bề mặt sang tương thích sâu sắc – nền tảng thực sự cho một mối quan hệ bền lâu.

Khác biệt nhưng bổ sung: Khi sự khác biệt tạo ra sức mạnh, không phải xung đột

Trong nhiều năm, hiểu lầm về tình yêu khiến chúng ta tin rằng “càng giống nhau càng ít cãi nhau”. Nhưng sự thật là: không có cặp đôi nào hoàn toàn giống nhau, và khác biệt không đồng nghĩa với đổ vỡ – nếu biết cách chuyển khác biệt thành bổ sung.

Ví dụ, một người hướng ngoại, thích giao tiếp xã hội có thể giúp người bạn đời trầm lặng mở rộng mối quan hệ xã hội, trong khi người kia lại mang đến sự bình ổn và chiều sâu cảm xúc. Một người quyết đoán có thể giúp đưa ra lựa chọn nhanh chóng, trong khi người còn lại đóng vai trò phản biện và cân nhắc rủi ro. Những khác biệt như thế không phải là điểm yếu, mà là sức mạnh bổ trợ – miễn là cả hai cùng tôn trọng vai trò và điểm mạnh của nhau.

Điều quan trọng ở đây không nằm ở việc giống hay khác, mà nằm ở hai năng lực cốt lõi:

  • Khả năng điều chỉnh (adaptability): tức là linh hoạt thay đổi cách tiếp cận, kỳ vọng và hành vi để phù hợp với mối quan hệ.

  • Giao tiếp hiệu quả (effective communication): không chỉ nói ra suy nghĩ, mà còn biết lắng nghe, xác nhận cảm xúc, và tìm tiếng nói chung.

Các nghiên cứu chỉ ra rằng, cặp đôi nào biết “đàm phán” với sự khác biệt – thay vì trốn tránh hoặc cố ép nhau thay đổi – thường có độ bền lâu cao hơn. Vì họ không đánh giá thấp những điểm đối lập, mà tìm cách hòa hợp chúng vì mục tiêu chung.

Những hiểu lầm phổ biến trong tình yêu
Tình yêu bền vững không nằm ở gu giống nhau, mà ở giá trị sống cùng nhau

Vậy nên, giống nhau có làm tình yêu bền lâu? Không nhất thiết. Nhưng khả năng xử lý sự khác nhau một cách tôn trọng và sáng tạo thì có.

Giá trị và mục tiêu chung: “Cùng hướng” quan trọng hơn “giống hệt”

Nếu khác biệt có thể bổ sung, thì điều gì mới là thứ cần “giống”? Câu trả lời là: giá trị sống và mục tiêu dài hạn.

Một cặp đôi không cần thích cùng thể loại phim, ăn cùng món ăn hay làm cùng nghề – nhưng nếu họ chia sẻ cùng giá trị cốt lõi, thì khả năng đồng hành bền vững sẽ cao hơn nhiều. Những giá trị đó có thể là:

  • Tôn trọng lẫn nhau là điều tối thượng.

  • Gia đình là trung tâm của cuộc sống.

  • Ưu tiên phát triển cá nhân và học hỏi không ngừng.

  • Trung thực là nguyên tắc không thể thương lượng.

Khi hai người có chung những giá trị này, họ sẽ dễ hiểu nhau hơn trong các tình huống phức tạp, từ cách nuôi dạy con đến cách đối mặt với khủng hoảng. Họ không cần đoán ý nhau, vì đã có một “bản đồ định hướng chung” để tham chiếu.

Tương tự, mục tiêu dài hạn – như mong muốn sống ổn định, định cư ở đâu, có hay không có con, hay lý tưởng nghề nghiệp – nếu khác biệt hoàn toàn, có thể là nguồn xung đột lớn về sau. Những cặp đôi “cùng hướng” – tức là có tầm nhìn chung về tương lai – sẽ dễ giải quyết xung đột ngắn hạn hơn, bởi vì họ không mâu thuẫn ở đích đến.

Quan trọng hơn, việc chia sẻ mục tiêu chung không có nghĩa là phải hòa tan vào nhau. Trái lại, mỗi người vẫn có thể giữ cá tính riêng, miễn là hai con đường cá nhân vẫn có thể song song và hội tụ ở những điểm chiến lược.

Tóm lại, để trả lời câu hỏi “điều gì làm nên một mối quan hệ bền lâu?”, chúng ta cần bỏ qua lối mòn tư duy rằng càng giống nhau thì càng dễ yêu. Thay vào đó, hãy tập trung vào:

  • Khả năng điều chỉnh và giao tiếp khi khác biệt nảy sinh.

  • Sự đồng thuận về giá trị sống và mục tiêu tương lai.

Đây chính là trụ cột giúp tình yêu đứng vững trước thử thách – không phải vì giống nhau từ đầu, mà vì cùng nhau trưởng thành theo hướng giống nhau ở điều cốt lõi: niềm tin và cam kết.

Đừng quá bận tâm phải giống nhau để yêu lâu

Quan điểm rằng “càng giống nhau càng hạnh phúc” đã ăn sâu vào suy nghĩ của nhiều người như một chân lý không thể chối cãi trong tình yêu. Nhưng khi đối chiếu với dữ liệu thực nghiệm và hiểu biết mới nhất trong tâm lý học, chúng ta nhận ra rằng: sự tương đồng trong tình yêu chỉ là một phần rất nhỏ trong bức tranh phức tạp của một mối quan hệ bền vững.

Thực tế, giống nhau về sở thích hay tính cách không đảm bảo rằng hai người sẽ gắn bó dài lâu – đặc biệt nếu họ không biết cách xử lý xung đột, giao tiếp hiệu quả, hoặc hỗ trợ nhau phát triển cá nhân. Hiểu lầm về tình yêu bắt nguồn từ việc chúng ta quá chú trọng đến sự hòa hợp bề ngoài, mà bỏ qua những yếu tố cảm xúc, giá trị và mục tiêu dài hạn.

Các nghiên cứu chỉ ra rằng: điều quan trọng không nằm ở việc bạn và người ấy “giống nhau bao nhiêu”, mà ở chỗ hai người có sẵn sàng đồng hành, điều chỉnh và trưởng thành cùng nhau hay không. Những khác biệt – nếu được tiếp cận bằng sự tôn trọng – không những không gây trở ngại, mà còn giúp mối quan hệ trở nên linh hoạt và đầy màu sắc hơn.

Thay vì tìm kiếm một “bản sao” của chính mình trong tình yêu, hãy tìm người có thể đối thoại cảm xúc cùng bạn, chia sẻ những giá trị cốt lõi và khơi dậy phiên bản tốt hơn của bạn mỗi ngày. Đó mới là nền tảng thực sự để yêu lâu và yêu sâu.

Câu hỏi thường gặp (FAQ)

Q: Có cần phải giống nhau thì mới yêu nhau lâu dài?

A: Không. Các nghiên cứu tâm lý cho thấy sự tương đồng trong tình yêu chỉ đóng vai trò nhỏ trong việc dự đoán độ bền vững của mối quan hệ. Quan trọng hơn là kỹ năng giao tiếp, khả năng thấu cảm, và cách cả hai xử lý cảm xúc khi có xung đột. Hai người khác nhau vẫn có thể hạnh phúc nếu biết cách tôn trọng và điều chỉnh lẫn nhau.

Q: Vì sao chúng ta thường bị hấp dẫn bởi người giống mình?

A: Bởi vì sự tương đồng tạo cảm giác an toàn, quen thuộc và dễ kết nối ban đầu. Người giống mình thường khiến ta thấy được đồng cảm và ít bị đánh giá. Tuy nhiên, cảm giác gần gũi ban đầu không đảm bảo rằng tình yêu sẽ bền lâu, đặc biệt nếu thiếu sự đồng thuận về giá trị sống và mục tiêu dài hạn.

Q: Có nên chia tay nếu quá khác biệt?

A: Không nhất thiết. Sự khác biệt không phải là nguyên nhân khiến mối quan hệ đổ vỡ – cách hai người xử lý sự khác biệt mới là điều quyết định. Nếu cả hai cùng cam kết xây dựng mối quan hệ, sẵn sàng giao tiếp cởi mở, học hỏi và hỗ trợ nhau, thì khác biệt hoàn toàn có thể trở thành điểm mạnh, giúp bổ sung và làm giàu thêm trải nghiệm tình yêu.

Nguồn tham khảo

Gerlach, T. M., & Quirin, M. (2024). Similarity in long‐term romantic relationships: A scoping review of 34 years of empirical research. Journal of Social and Personal Relationships, 41(3), 777–805.

PsyPost. (2024, March 19). Similarity in long-term romantic couples probably matters less than we think.

Bài viết liên quan

BÀI BÁO NƯỚC NGOÀI BẢN TIN TÂM LÝ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *